Saturday, 24 July 2010

những nổi loạn cảm xúc

bữa nay thì xem Waldeck (link)









You know how to turn me on


Oh you got it going on


Baby you can make my day


P/S : vui lòng xem qua đoạn video clip để hiểu về entry này hơn.


những nổi loạn cảm xúc đẹp đẽ thì bao giờ cũng hay hơn là những chứng tỏ gây sốc. đó là điều tôi muốn nhắn nhủ đến vài bạn hay nằm ôm ấp hun hít ở 2 cái ghế dài và góc khuất trên gác gỗ bất chấp mọi người cảm thấy thế nào (dù đã có bảng thông báo "4 điều xin vui lòng..." đặt trước mặt mấy bạn).
.
vậy mà bạn còn chơi úp bảng này xuống sau khi xem xong. hay là bạn nghĩ những biểu hiện của bạn chưa là quá mức? hay bạn muốn chứng tỏ và vỗ ngực xưng tên về xu hướng giới tính của mình? trên quan điểm cuộc sống tôi không phân biệt tình cảm yêu thương của bất kì ai. Himiko café là nơi dành cho bất kì ai yêu thích không gian này. nhưng mà, ngay cả những cặp nam nữ ngồi ở đây cũng chỉ bày tỏ yêu thương ở cái nắm tay, cái khoác vai, hoặc bất chợt ai hên thì bắt gặp một cái hôn vội lên má mà thôi. đằng này, bạn nằm dài, rồi bạn ôm nhau, rồi bạn hôn môi... đến nỗi, giờ bạn đã thành hiện tượng ở Himiko và tụi tui đang phải nát óc suy nghĩ tìm lời nói làm sao để cho mấy bạn tự động hiểu mà không phải bước ra nhắc nhở. hồi xưa, bên Huỳnh Tịnh Của từng có 1 cặp như vậy nằm ôm nhau trên cái ghế dài. tôi liền viết mảnh giấy cho nhân viên đem ra. "xin 2 bạn vui lòng ngồi dậy" . từ đó về sau không thấy họ đến nữa. nhưng cũng tốt, vì nếu bạn không tôn trọng không gian chung, thì làm sao có thể được sự tôn trọng và chấp nhận của mọi người?
.
nói sao bây giờ ta? có lần, một người giỡn chơi rằng, Himiko đang dần thành một cái động... hix, tui lo lắm, vì cơ bản, tui muốn những tác phẩm của tui và bạn bè đến với đông đảo mọi người nên tui không phân biệt bất kì ai. cũng vì vậy nên tui hoàn toàn không muốn Himiko bị biến tướng thành một nơi tụ tập của riêng một giới nào đó hay chỉ dành riêng cho những cặp tình nhân yêu nhau (cho dù, như vậy thì sẽ rất đông khách và Himiko sẽ không lo lắng chuyện tài chính như mấy năm qua nữa). có lần, nhân viên ban ngày của tui có lần xót ruột giùm quán vắng, mà post hình ảnh về quán lên một diễn đàn kia (mà em trai này là thành viên). một người bạn xem thấy mới gửi link cho tui xem. tui đã nổi giận đùng đùng bắt em trai này xóa bài viết. và nói rõ, tui không cần em phải lôi kéo ai đến nơi này cả. khi tuyển nhân viên, tui không phân biệt ai là ai, nhưng, tui tuyệt đối kỵ nhân viên lôi bạn bè đến tụ tập trong ca của mình. rồi mới hôm qua tình cờ mượn máy của cậu nhân viên chụp hình, rồi mang chép vô máy tính. vì phát hiện ra mấy hình ảnh chụp từa lưa trong Himiko do cậu kia cho cậu nhân viên cũ (giờ là khách ruột) mượn máy, do quen thân mà kéo bạn đến chụp hình những biểu hiện gây sốc cho ai nhìn thấy. rồi chụp quảng cáo cho diễn đàn đó với mọi ngóc ngách của Himiko. Tui nổi khùng lên yêu cầu xóa hết. Giật mình mới thấy do một tháng nay lo chạy show kiếm tiền nuôi quán mà bỏ bê ở nhà nhân viên muốn làm gì làm. Nhưng hổng lẽ giờ ngồi canh quán mỗi ngày sao? :((
.
nếu bạn thực sự yêu thích không gian này, xin vui lòng đừng xóa đi hình ảnh xưa nay về nó. là một nơi yên tĩnh, lãng mạn với chút nhạc Cohen trầm trầm, chút Jazz bay bổng, chút rock crazy. Himiko không vì muốn có thêm khách để đỡ lo về chi phí mà lại xóa bỏ đi bao nhiêu công sức gầy dựng về hình ảnh này bấy lâu nay.
haiz...

2 comments:

phinstar said...

Em đang ngồi tại Himiko đọc bài viết của chị và cmt cho chị. Hơn năm rồi mới quay lại quán có vài điểm khác xa hơn so với xưa nhưng cái hồn của quán những nét riêng thì vẫn vậy.

Có lẽ vì vậy dù đi đâu, đi bao xa khi quay về vẫn muốn ghé Himiko.

Himiko. Nguyễn said...

comment này mà được em post bên FB thì đỡ tủi thân. Himiko đang bị chỉ trích thậm tệ một cách không thể hiểu nổi bên đó (cũng entry này, vì link tự động qua đó). chị vừa tức vừa buồn.

Dư vị nhân gian

  Mấy nay trên Newfeed Facebook lần lượt hiện ra những bài reviews của mọi người trong về MUÔN VỊ NHÂN GIAN, bộ phim của Trần Anh Hùng đoạt...