Monday, 2 June 2008

Entry for June 01, 2008

Tối qua tôi gặp lại A, một người từng tương tư mình thời còn học năm 1 trường Tổng Hợp, năm 18 tuổi. Nghe nhiều. Và nói cho A nghe về người đàn ông thời đó từng thích tôi cùng lúc với A, 10 năm sau tôi mới biết là gay. A tỏ vẻ giận, vậy sao lúc đó người đó ko lộ diện, để A phải bỏ cuộc vì tự thấy mình không bằng họ. A là một chàng trai, cao 1m83, giọng nói trầm ấm dù luôn đối xử rụt rè với tôi ( ngay cả chuyện thích tôi, mãi đến 10 năm sau gặp lại, he mới nói ). Chỉ là, thời đó, tôi còn bị thu hút bởi những nét cô đơn buồn bã trong ánh mắt người kia. Chỉ là thời đó, một cử chỉ chăm sóc quan tâm dịu dàng, cũng làm tim tôi run lên vì xúc động.

Đã từng có sự nuối tiếc khi gặp lại A năm 28 tuổi ( 10 năm sau ). A thành một người đàn ông chững chạc, nam tính, với vóc dáng thật chuẩn. Hai con người ngồi bên nhau trong căn phòng lãng mạn, bên ngoài trời mưa, nghe nhạc, uống rượu, đến tận 12h khuya. Mà, không ai dám bước qua ranh giới. A vẫn vậy, vẫn rụt rè như chàng trai âm thầm 10 năm trước. Và mình, cũng không bao giờ là người chủ động, như cái vẻ bên ngoài. Rồi lại lạc mất.

Bốn năm sau gặp lại.

Cuộc đời luôn có những sắp đặt bất ngờ. Những biến đổi có thể làm thay đổi cả đường tình cảm. A bảo mình sống được với đam mê, còn A, rốt cuộc không biết mình đam mê điều gì.

Ai cũng có số phần của mình. Đam mê, đôi khi lại thuộc về nỗi cô đơn. Mà cũng có vòng tay nào xuất hiện, để kéo mình vào nỗi đam mê lớn nhất của cuộc đời, là tình cảm yêu thương, đâu?

No comments:

Dư vị nhân gian

  Mấy nay trên Newfeed Facebook lần lượt hiện ra những bài reviews của mọi người trong về MUÔN VỊ NHÂN GIAN, bộ phim của Trần Anh Hùng đoạt...