Saturday, 28 February 2009

the photography installation "The Colour" of artist Phan Quang




You are cordially invited to attend the photography installation "The Colour" of artist Phan Quang (Viet nam)

Opening party : Mar, 4th, 2009 (Wednesday) , 18:00 - 20:00
At : Himiko visual café – 324Bis Dien Bien Phu, Ward 11, Dist.10, HCMC
Exhibition continues through Mar , 18th, 2009.

P/S: Himiko visual café has moved to new address, kindly find the location map in the attached file.
(Please forward this message to whoever you think would be
interested. Thanks! )
.cardA by you.
.với sự góp mặt của người mẫu : Trung Cương, Hồng Ân, Tuyết Quân và nữ diễn viên điện ảnh Hồng Ánh.
cardB by you.
Himiko visual saloon xin trân trọng kính mời anh (chị) đến xem triển sắp đặt nhiếp ảnh "Sắc màu" của nhiếp ảnh gia Phan Quang (Việt Nam)
tại Himiko visual café
324 Bis, Dien Bien Phu, P.11, Q.10, TP. HCM
khai mạc : 18h- 20h ngày thứ Tư, 04 tháng 03 năm 2009
kéo dài đến ngày 18 tháng 03 năm 2009
P/S : Himiko visual cafe đã thay đổi địa điểm, xin vui lòng xem sơ đồ địa điểm mới được gửi kèm theo
2
All the money earned from this exhibition will be donated to heart surgeries for 3 children in Phuoc Son village, Tuy Phuoc district, Binh Dinh city.
Tất cả số tiền bán tác phẩm thu được trong triển lãm này sẽ được góp trực tiếp vào chi phí mổ tim cho 3 đứa trẻ ở quê tác giả, xã Phước Sơn, Huyện Tuy Phước, Tỉnh Bình Định.


--
Contact: Himiko visual saloon
himiko.nguyen@gmail.com ( 095 888 1908 - ms. Hoang ( Japaness )
Open : Monday - Sunday, 08am - 10:30pm
Location: 324Bis,Dien Bien Phu, Phuong 11, Quan 10, HCMC, Vietnam
website: www.himikokoro.com
blog : http://360.yahoo.com/himikokoro


Tuesday, 24 February 2009

email Meeko




こんばんは , chào buổi tối,


昨日の夢でホアン氏が泣きながら歩いてきたの, hôm qua nằm mơ thấy Hoàng vừa đi vừa khóc (*)

どうしているかしら không biết có gì xảy ra không ta

元気かしら không biết có khỏe không ta

めえこ Meeko

----

(*) làm nhớ đến lời bài hát,

"hãy ngước mặt lên trên mà đi,

sao cho dòng nước mắt đừng chảy xuống,

đêm một mình, vừa đi vừa khóc"

mail mail2 mail3

.

mail4mail5mail6

nhớ hồi xưa có lần hỏi Meeko, có yêu ai không, bả trả lời, tao không hợp với tình yêu. Thấy cách bả tự tìm niềm vui, tự enjoy cuộc sống, nhất là, có niềm say mê đặc biệt với những cây nấm, cũng là biểu tượng của tên của bả. Hôm nay, gửi email và kèm theo những tấm hình này. Con rối nhìn y như bả. Thiệt là biết cách yêu thương mình và tập trung sáng tác, như vậy cũng vui sướng rồi, nhỉ. Có buồn chút ít cũng đỡ hơn bị tình yêu hủy diệt đến méo mó, điên khùng, rồi bị quẫn.

Thôi, học tập Meeko đi nào, vì hình như tình yêu cũng chẳng dành cho mình. Không có cái sướng này thì có cái khoái khác. Kệ, sướng ít hơn 1 chút mà đỡ đau hơn nhiều chút. Còn giữ được hồn phách lại với mình.

Thursday, 19 February 2009

the talks



link

Himiko Visual Café hợp tác cùng Sàn art tổ chức buổi giao lưu nói chuyện cùng với 2 nghệ sĩ, Tâm Văn Trần và Bruce Yonemoto.
Thời gian: 18h, Thứ Tư, ngày 18 tháng 2 năm 2009
Địa điểm: Himiko Visual Café, 324 bis, Điện Biên Phủ, Phường 11, Quận 10, TP. Hồ Chí Minh.

tamvantran by you.


Trần Văn Tâm là nghệ sĩ đang sống và làm việc tại Los Angeles. Anh sinh ra ở Việt Nam và tốt nghiệp tại Viện Pratt, New York. Trần được biết đến tới bởi tranh trừu tượng và tranh 3D được sử dụng kết hợp giữa chất liệu thực vật hữu cơ và acrylic dựa trên các chủ đề về khoa học viễn tưởng, kiến trúc và bản đồ. Anh cũng đã tham gia Biennial Whitney 2004 và trưng bày các tác phẩm ở các Viện Bảo Tàng như ICA Boston, Bảo Tàng Mỹ Thuật Houston. Ngoài ra các tác phẩm của anh cũng góp mặt trong các bộ sưu tập của MOMA ở New York, Bảo Tàng Mỹ Thuật Cleveland, Bảo Tàng Hirshhorn, Vườn Điêu khắc ở Washington DC.
Bruce Yonemoto đã phát triển tác phẩm của mình, đặt vào bên trong chính tác phẩm là sự giao thoa giữa mỹ thuật và thương mại; giữa thế giới trưng bày và màn hình điện ảnh. Tác phẩm gần đây anh cộng tác với Dr. Juli Carson cùng khám phá ra sự hội tụ thơ và thực giữa hai hiện tượng đặc thù của Argentina. Nó chỉ là một khía cạnh nhỏ phát triển trong thế giới nổi cũng như phát triển ứng dụng phân tâm học của Lacan. Yonemoto cũng đã vinh dự nhận được vô số giải thưởng lớn của qũy tài năng mỹ thuật quốc gia, Viện phim Mỹ, qũy Rockefeller, giải phim và video thử nghiệm Maya Deren. Anh và em trai, Norman đã là chủ đề chính cho cuộc triển lãm nghiên về nghiên cứu mid-career tại Bảo Tàng Quốc Gia Mỹ Nhật năm 1999. Các triển lãm cá nhân của anh về sắp đặt, nhiếp ảnh, điêu khắc được giới thiệu như môtj người chủ chốt tại ICC, Tokyo, ICA, Philadelphia, và Bảo Tàng Kemper tại thành phố Kanssa. Và các triển lãm cá nhân khác ở phòng tranh Alexander Gray, New York, Blum & Poe, Los Angeles, Tomio Koyama, Tokyo và các tác phẩm của anh cũng được giới thiệu lại ở Los Angeles. Năm 1955-85 tại trung tâm Pompidou, Pari và qũy Generali, Vienna, Trung tâm nghiên cứu Getty, Los Angeles, và được trưng bày lại ở Biennial Gwangju 2008, Hàn Quốc. Bruce là giáo sư và là trưởng Studio Mỹ Thuật tại trường đại học Californi, Irvine.

Landofprojection_BruceYonemoto by you.

Sàn Art in collaboration with Himiko Visual Café

the talks by artist, Tâm Văn Trần and Bruce Yonemoto.
Time & date: 6pm, Wedsday, 18 February, 2009
Venue: Himiko Visual Café, 324 bis, Điện Biên Phủ Street, Ward 11, District 10, Ho Chi Minh City.

.
Tam Van Tran is a Los Angeles based artist. He was born in Vietnam and studied in NY at Pratt Institute. Tran is known for his abstract paintings and 3 dimensional shaped paintings that use a combination of organic vegetable materials mixed with acrylic paint that reference maps, architecture and science fiction themes. He was included in the 2004 Whitney Biennial and has shown at such museums as the ICA Boston and the Museum of Fine Arts, Houston. His work is included in various collections such as MOMA NY, the Cleveland Museum of Art and the Hirshhorn Museum and Sculpture Garden in Washington DC

.
Bruce Yonemoto has developed a body of work which positions itself within the overlapping intersections of art and commerce, of the gallery world and the cinema screen. His recent work in collaboration with Dr. Juli Carson deals with the discovery of the real and poetic convergence between two phenomena specific to Argentina. It is the site of one of the few growing glaciers in the world as well as the last growing Lacanian psychoanalytic practice. Yonemoto has been honored with numerous awards and grants from the National Endowment for the Arts, the American Film Institute, The Rockefeller Foundation, and the Maya Deren Award for Experimental Film and Video. He and his brother, Norman, were the subject of a major mid-career survey exhibtion at the Japanese American National Museum in 1999. Bruce’s solo installations, photographs and sculptures have been featured in major one person shows at the ICC in Tokyo, the ICA in Philadelphia, and the Kemper Museum in Kansas City. He is had solo exhibitions at Alexander Gray Gallery, New York, Blum & Poe, Los Angeles, Tomio Koyama, Tokyo and his work was featured in Los Angeles 1955-85 at the Pompidou Center, Paris, and the Generali Foundation, Vienna, The Getty Research Center in LA, and is featured at the 2008 Gwangju Biennial, Korea. Bruce is Professor and Chair of Studio Art at the University of California, Irvine.

1 2
3 4
5 6
7 8
9 10

Friday, 13 February 2009

Tuesday, 10 February 2009

gợi một thời xưa đã...




Trời mưa chi vậy ta?

làm ướt mem chiếc lá

đã qua nhiều tơi tả

chưa chuẩn bị vào mùa

.

gió thì thầm hoang dã

nỉ non thấm ướt mưa

gợi một thời xưa đã...

la by you.
.
la2 by you.

P/S : cái này là thơ minh họa cho ảnh, chứ hổng phải ảnh minh họa cho thơ, nghen.

ở đây không có lá già. chỉ có lá non (bị ép ko cho lớn, chết đi vẫn non tơ)

Thursday, 5 February 2009

nỗi sợ hãi...




Cuộc sống có quá nhiều nỗi sợ hãi . Nỗi sợ hãi đeo bám từ nhỏ, và khi lớn, nỗi sợ hãi ngày

càng nhiều.Cảm thấy mình quá nhỏ bé giữa cuộc đời, giữa dòng người. Sợ đến độ, luôn rụt

lại mỗi khi có ai đó chạm vào mình, bắt nạt mình và cả những ai quan tâm đến mình...Vỏ

bọc càng cứng, càng cảm thấy sợ...Biết sống sao đây. Sống bản năng hay lý trí, đều đáng

sợ.Sợ cả những người sống, sợ cả những người chết.Sợ cả những người dữ, sợ cả những

người hiền.Khi cuộc sống không có giới hạn và những nguyên tắc để dựa vào, chẳng biết

tin vào đâu để đừng sợ hãi. Và sợ luôn cả chính mình. Nhỏ bé thế, vô hại thế, ngu ngốc

thế, khờ dại thế, mà lại không biết tỏ ra sợ hãi, hèn nhát hay biết thân biết phận. Cứ cương

lên bằng vỏ bọc cứng ngắc ngoài đời, dựa trên những nguyên tắc đạo lý và xử sự như sách

vở, để rồi, nỗi sợ càng tăng... Cứng ngắc với cả gia đình, để giờ, không dám  chạy về gục

đầu khóc với ai.Từ nhỏ đã không bao giờ khóc, đã cố tỏ ra mạnh mẽ, dù thèm vô cùng

được gào lên : " Má ơi! Sao má không thương con nhiều, để con có thể chạy về méc má

rằng con bị đứa kia ăn hiếp!" Nhưng mà, má cũng sống trong nhiều nỗi sợ, sợ mất chồng,

sợ ba vũ phu, sợ đói, sợ ông bà nội, sợ đủ thứ...Hình như nỗi sợ hãi có di truyền. Định

chạy về khóc với chị, mới sực nhớ, chị cũng mệt mỏi với nỗi sợ... Sợ bị lợi dụng, sợ bị

mượn tiền, sợ mấy thằng nhà đất bàn đất rồi mà mãi không giấy chủ quyền mà còn thách  

chị đi  kiện; chị sợ bị ăn hiếp, sợ bị lừa gạt, sợ chết bỏ con lại không ai nuôi... 


Tự gục đầu khóc với mình thôi, dù mình cũng là một kẻ không tự bảo vệ được mình.

 Nhưng hơn ai hết, mình tự biết mình là một kẻ yếu đuối.

.
Friday December 8, 2006

Định mệnh (2007)




A (2:01:05 AM): thật ra tôi cũng không phải là người thích sở hữu một điều gì.

H (2:01:15 AM): thật ư?
H (2:01:17 AM):
A (2:01:30 AM): uhh
H(2:01:36 AM): chằng phải tối qua đã khẳng định em là thuộc sở hữu của A đó sao?
H(2:01:38 AM):
A (2:01:47 AM): ??
H (2:02:03 AM): dù cho A có chán chê vứt bỏ em ở 1 góc nào đó thì em vẫn không được tự do.
H (2:02:10 AM): vì số em sinh ra đã làm nô lệ cho A.
H (2:02:15 AM): A nói thế mà.
A (2:02:33 AM):
A (2:02:50 AM): con người mà
A (2:03:15 AM): rất mâu thuẫn

...

A (2:26:55 AM): sao e ko chửi tôi đi
H (2:27:06 AM): chửi gì?
A (2:27:12 AM): muốn chửi gì thì chửi
A(2:27:16 AM): chửi mất dạy
A (2:27:30 AM): chửi hoang đàng

A (3:06:53 AM): chứ em ko nghĩ em sinh ra là để lo cho tôi sao?
A (3:07:18 AM): tôi đâu phải bạn em
H (3:07:23 AM): A chẳng cần em lo
H (3:07:28 AM): A có quá nhiều người rồi
A (3:07:30 AM): tôi đâu phải người thân của em
H (3:07:46 AM): uh, vì A nghĩ A chẳng là gì của em cả, nên em đâu có tư cách để lo cho A.
A (3:08:02 AM): nhưng suốt đời em phải lo cho tôi.
H (3:08:06 AM): em vốn không mạnh mẽ.
A(3:08:08 AM): đó là định mệnh
H (3:08:19 AM): ai quyết định chuyện định mệnh?
A (3:08:27 AM): troi
A (3:08:29 AM): toi
H (3:08:33 AM): A bỏ em chết đói chết khát thì em cũng chẳng còn sức đâu mà lo cho A.
A (3:09:04 AM): nhưng em vẫn phải lo
A (3:09:07 AM): dù em có chết đi

H (3:09:36 AM): ko có chuyện đó đâu.
A (3:09:37 AM): còn tôi không bao giờ lo cho em
H (3:09:47 AM): chẳng ai dại dột lo lắng cho người không dành cho mình
A (3:09:57 AM): em dại dột
A (3:10:07 AM): em là người dại dột
A (3:10:19 AM): nên suốt đời em phải lo
H (3:10:31 AM): em không hứa chuyện đó
A (3:10:32 AM): bởi thế gọi là định mệnh
H (3:10:42 AM): em không tin vào định mệnh nữa rồi.
A (3:10:49 AM): em đâu có quyền hứa hay không
A (3:11:03 AM): em đâu có quyền đối với định mệnh

A (3:11:16 AM): tôi đang nói về định mệnh

H (3:11:20 AM): ko có quyền điều khiển, nhưng có quyền từ chối nó.
A (3:11:21 AM): hehehe
A (3:11:40 AM): em không có năng lực điều khiển hay từ chối
A (3:12:08 AM): mọi người sinh ra là sự an bài
H (3:12:13 AM): có, em có thể không có khả năng chi phối, nhưng em có thể co mình cố thủ.
H (3:12:21 AM): chẳng ai biết thế nào là sự an bài.
A (3:12:28 AM): hehehe
A (3:12:41 AM): uhh thì cố vùng vẫy xem sao
H (3:12:51 AM): ko, em ko còn cảm giác vùng vẫy nữa
A (3:13:01 AM): thì cố nằm yên xem sao.
H (3:13:01 AM): em chỉ thấy mình đang ở trong trạng thái bất động
A (3:13:10 AM): hehehe
A(3:13:13 AM): con lau
H (3:13:37 AM): A ko ở trong em làm sao A biết được

A (3:13:40 AM): em đang tích lũy nhiều trạng thái cảm xúc
A (3:14:03 AM): đây là lúc để bật ra được một tác phẩm để đời
H (3:14:20 AM): em không ảo tưởng thế.
H (3:14:31 AM): tác phẩm chẳng có ý nghĩa gì khi không có sự yêu thương
H (3:14:59 AM): em chẳng tự ôm tác phẩm mà sướng được.



Wednesday, 4 February 2009

lạ huơ lạ hoắc...




"Dù có là trò đùa định mệnh, ta cũng đã là cơ duyên của nhau"

cái này người nói, hổng phải mình nói.

Tôi là vậy đó. Tính tôi nhiều khi nhớ dai, nên khiến người ta ngại. Nhiều khi, trong một phút hứng khởi bốc đồng, trước cảm giác chinh phục sự mới mẻ, người ta hay ào ạt cảm xúc. Nhưng khi đã trở nên quen thuộc rồi, con người thường có xu hướng thờ ơ, gắt gỏng, và chẳng còn nhớ lại gì cả.

Tôi rốt cuộc cũng chỉ là người xa, lạ huơ lạ hoắc...

Dư vị nhân gian

  Mấy nay trên Newfeed Facebook lần lượt hiện ra những bài reviews của mọi người trong về MUÔN VỊ NHÂN GIAN, bộ phim của Trần Anh Hùng đoạt...