Mấy bữa nay không bước chân ra đường vào buổi tối. Chiều nay, sau một cơn sang chấn, quyết định bước ra ngoài đi ăn cùng 4 nghệ sĩ.
Lạnh. Cái lạnh ập đến ngay lập tức. Cảm giác đột ngột. Vài bữa trước vẫn đi ăn giờ này, trời nóng oi bức. Vậy mà hôm nay, lạnh cứng người.
Trời chuyển thu rồi.
Bước vào một quán ăn nhỏ. Tranh thủ những lúc mắt rời khỏi màn hình, luôn luôn nhắm lại cho đỡ mỏi. Hờ hững nói, hờ hững ăn. Cô bạn người Nhật và người Thái Lan cứ tíu tít học tiếng Hàn, nói tiếng Hàn với chủ quán. Mình thì cứ ngồi lơ đãng. Thấy thức ăn gần chín thì giơ máy lên chụp hình món ăn.
Ăn xong cũng trước tiên. Ngồi xê ra một góc xem ti vi.
Tự dưng, bác chủ quán bước lại, dúi vào tay phần quà ở hình trên, rồi bảo " I love you ". Rồi cười, quay vô.
Hơ, hơ...
Ngơ ngác, chỉ kịp nói : "Kasahamnida!" ( con cảm ơn )
Ngồi yên 5p. Thấy bác ấy đang ngồi bên trong, bước lại xin chụp hình cùng. Cài tự động, và chụp.
Đôi khi, những cử chỉ nho nhỏ thế này, mà ấm lòng đến lạ.
1 comment:
gamsahamnida - đọc là Kam-sa-ham-ni-ta, nghĩa là Xin cảm tạ, ngốc à :P
Post a Comment