Friday 23 May 2008

lục lọi

(Aug 25 2007, 03:13 AM )
Tôi đang bỏ mặc sức khỏe mình. Mỗi ngày, khi tôi bước ra đường để đi bộ về nhà, thì trời đã sáng, và lạnh hơi sương. Tôi luôn bước đi như trong trạng thái mộng du, theo quán tính, trở về, và nằm rũ ra, không một suy nghĩ nào có thể len lỏi theo tôi vào giấc ngủ được nữa. Tôi luôn tỉnh dậy trong một trạng thái ngơ ngác, không biết mình đang ở đâu, không biết mình sẽ làm gì tiếp trong ngày hôm nay, rồi lại để ý thức trôi tuột theo quán tính, để vô thức dẫn dắt mình...

Rồi sẽ đến lúc ngừng lại. Và tôi sẽ lại bất động trong bao lâu nữa?

Tôi lại để những câu chữ mình viết ra siết chặt lấy chính mình. Càng viết, tôi càng cảm thấy mình không thể nào thoát ra được. Nên, có đôi lúc, tôi chẳng muốn nói lời nào cả, muốn im lặng và ngắm nhìn vu vơ qua những hình ảnh ghi lại. Tôi vốn rất ghét sự im lặng, nhưng càng ngày, tôi càng cảm nhận rõ được những khoảnh khắc yên ổn khi tạm gạt mình ra khỏi những suy nghĩ về con người, để hồn nhiên quan sát những góc thật nhỏ của cuộc sống đã bị con người lãng quên, hay hời hợt lướt nhìn...

3 comments:

THAO DANG said...

Hoàng ! Mong là H sẽ khoẻ và bình an, thương H nhiều !

THAO DANG said...

Hoàng! Hay cố lên , ngày 19/8 tươi đẹp sắp đến rồi.......

Dung_Art said...

dao nay tay chi ko con thay lua nua
ma thay lua dang thieu dot con tim cua chi
co gang
hy sinh
chiu dung
la chia khoa thanh cong
thuong chi

Dư vị nhân gian

  Mấy nay trên Newfeed Facebook lần lượt hiện ra những bài reviews của mọi người trong về MUÔN VỊ NHÂN GIAN, bộ phim của Trần Anh Hùng đoạt...