Wednesday, 15 April 2009

Saturday November 18, 2006 - 04:41pm






Nếu hỏi tôi lưu giữ trong mình hình ảnh gì đẹp nhất về himiko, tôi sẽ trả lời ngay không do dự, đó là hình ảnh trầm lặng của himiko vào những buổi chiều nắng. Những buổi chiều vắng, chỉ có ánh nắng là vị khách nghịch ngợm duy nhất soi vào từng góc khuất. Himiko ban ngày không có ánh sáng đèn, chỉ có ánh sáng tự nhiên len lỏi qua bức tranh kính cộng hưởng với màu sắc trên bức tranh mà tạo thành những vệt, những mảng màu sắc trên tường. Bàn bên có cô bé say sưa ngủ úp mặt vào quyển sách ( cô bé đến để học bài nhưng rốt cuộc bị ru ngủ bởi sự tĩnh lặng ). Không gian thanh bình. Chỉ có ánh nắng là sự chuyển động duy nhất nhìn thấy được trên nền nhạc thoang thoảng.
Tôi yêu himiko những buổi chiều vắng.
Và nắng.

1 comment:

ttc-oz said...

em thích Himiko khi này nhất, thương tấm hình này ghê á

Dư vị nhân gian

  Mấy nay trên Newfeed Facebook lần lượt hiện ra những bài reviews của mọi người trong về MUÔN VỊ NHÂN GIAN, bộ phim của Trần Anh Hùng đoạt...